Một nữ họa sĩ vẽ bức tranh tả cảnh mùa đông. Bà vẽ một nền tuyết trắng xóa với
những cây thông xanh phủ đầy tuyết. Bà vẽ thêm cảnh trời đêm rơi trên nền vải.
Tận sâu trong bóng đêm, bà vẽ một căn nhà gỗ nhỏ, gần như không nhìn thấy được nếu
không nhìn thật kỹ.
Sau đó bà nhúng cọ vào màu sơn vàng và bằng mấy nét thật nhanh, bà vẽ một ngọn
đèn chiếu sáng từ một khung cửa sổ của ngôi nhà. Những tia sáng ấm áp nhảy múa
trên nền tuyết trắng, giờ đây như rực sáng hơn nhờ ngọn đèn. Ngọn đèn cô độc
thay đổi hoàn toàn bức tranh, thay thế cảm giác tối tăm và u buồn bằng sự ấm áp
và an toàn. Edith Wharton nói rằng có hai cách để làm cho ánh sáng lan tỏa: làm chính ngọn
nến hoặc làm tấm gương phản chiếu ánh nến.
Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta là
ngọn nến. Chúng ta mang đến ánh sáng của tình yêu và hy vọng. Chúng ta chiếu
rọi sự động viên vào trong những linh hồn tăm tối nhất hoặc chiếu rọi ánh sáng
bằng nội tâm để xua đi giá lạnh trong những trái tim u buồn. Nhưng đôi khi chúng ta là nguồn phản chiếu ánh sáng. Chúng ta là những tấm
gương để giúp người khác có thể nhìn thấy ánh sáng phát ra từ lòng tốt và vẻ
đẹp của chính họ. Khi tự chúng ta không thể phát ra ánh sáng, chúng ta có thể
là tấm gương để phản chiếu lại một ánh sáng khác rực rỡ, ấm áp hơn và chính ánh
sáng này sẽ giúp sưởi ấm cho cõi lòng ta.
Đối với một số người, thế giới này có thể là một nơi u buồn, ảm đạm và tăm tối. Họ cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn và thậm chí mất cả hy vọng. Nhưng không có bóng tối nào có thể xóa đi được ánh sáng của một ngọn nến nhỏ bé. Bạn có làm được ngọn nến đó không?
Đối với một số người, thế giới này có thể là một nơi u buồn, ảm đạm và tăm tối. Họ cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn và thậm chí mất cả hy vọng. Nhưng không có bóng tối nào có thể xóa đi được ánh sáng của một ngọn nến nhỏ bé. Bạn có làm được ngọn nến đó không?
Thaomy (Sự Giàu Có Tâm Hồn - Steve Goodier)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét