Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Hai Người Trên Hoang Đảo


Một chuyến tàu ngoài khơi gặp bão và bị đắm. Có hai người dạt đến một hoang đảo. Cả hai đã nhiều lần làm thuyền nhưng không lần nào thành công. Cuối cùng, họ đồng ý với nhau là cùng ngồi cầu nguyện. Mỗi người sẽ ở một nửa hòn đảo xem lời cầu nguyện của ai sẽ linh nghiệm. 

Bàn Tay Của Mẹ


Hàng đêm, trước khi đi ngủ thể nào mẹ cũng ghé qua giường tôi, đắp lại chiếc mền trên người tôi cho ngay ngắn, ngay cả sau khi tuổi thơ của tôi đã qua lâu lắm rồi. Và tiếp theo thông lệ cố hữu này, mẹ sẽ nghiêng người xuống, vén mái tóc dài của tôi sang một bên và hôn lên trán tôi.

Lý Do Của Tình Yêu


Một cô gái hỏi bạn trai của mình: “Vì sao anh yêu em?”
“Sao em lại hỏi thế, sao lại phải có lý do cơ chứ?”, chàng trai trả lời.
“Không có lý do gì tức là anh không yêu em!”

Những Vòng Tròn Trên Mặt Hồ


Hồi tôi khoảng bảy tuổi, có lần ông nội đã dẫn tôi đến bên hồ cá trong trang trại rồi bảo tôi thử ném một viên đá xuống nước. Sau đó ông bảo tôi quan sát những vòng tròn lan tỏa trên mặt nước do viên đá gây ra.

Bà Cụ Khả Nghi


Một gia đình gồm hai vợ chồng và bốn đứa con nhỏ cùng đi nghỉ mát ở một bãi biển trong dịp hè. Bọn trẻ rất thích tắm biển và xây những tòa lâu đài trên cát. Bố mẹ chúng thuê một cái lều ngồi uống nước trên bờ, dõi nhìn các con vui đùa không quá xa phía trước mặt.

Câu chuyện của Muốn - Cần!

Nhìn chung, có một sự khác nhau rõ rệt giữa hai khái niệm cần và muốn. Tôi muốn có một chiếc Dylan, thật sự muốn như thế, nhưng tôi chỉ cần một chiếc Super Dream đàng hoàng để làm phương tiện đi lại, phục vụ công việc mà thôi. Đó, muốn được hiểu là những khao khát để phục vụ cho niềm vui, cái tôi muốn thể hiện, khao khát được chứng tỏ. Muốn dựa vào cảm tính của con người, và con người chúng ta muốn là vô hạn. Còn cần khác muốn thế nào? Cần là khi điều đó thực sự cần thiết cho chúng ta trong cuộc sống. Cần đảm bảo các yêu cầu: chỉ cần có được, tiết kiệm được, tính hữu dụng cao, đảm bảo trong một quá trình. Cần không mang tính thời trang mà mang tính chiến lược, phụ thuộc nhiều vào lý trí của con người. Và tôi chỉ cần như thế!

Người sống với người như thế nào?


Còn nhớ Trịnh Công Sơn đã có câu hát: “Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em có biết không? Để gió cuốn đi...” và cũng chính ông đã ngụ ý rằng, chỉ với một tấm lòng nhỏ nhoi ấy thôi, mà con người vượt rất xa những loài vật khác. Nếu mà cũng nhìn đời bằng con mắt ấy, cũng sống theo tôn chỉ ấy, thì xin được trả lời rằng: Người với người sống trong Tình và Nghĩa.