Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Trao Tặng Chính Là Niềm Vui


Một giáo dân dòng Chính Thống Giáo thuộc miền Đông Ấn Độ trúng sổ xố trị giá 100.000 rupy. Vợ ông ta liền đến nhà thờ và nói với vị giám mục rằng bà không biết nói với chồng thế nào về tin vui này vì chồng bà bị đau tim, bất kỳ một xúc động mạnh nào cũng có thể làm cho ông ấy lên cơn đau tim. Giám mục đề nghị để ông lựa lời báo tin này cho chồng bà ta.

Tấm Giấy Thông Hành


Một cảnh sát được phân công đến điều tra một vụ tai nạn. Thấy một phụ nữ đang nằm bất tỉnh trên đường, anh cảnh sát hỏi: “Ai điều khiển chiếc xe này?”   

Khi Đời Tặng Bạn Một Cú Đá



Tôi được nghe kể lại một câu chuyện có thật: Một phụ nữ chuyển dạ sinh trong thang máy ở bệnh viện. Khi cô ta than phiền về địa điểm này, y tá đã nói: “Ồ! như vầy cũng chưa tệ lắm đâu, năm ngoái có một bà đã sinh con ngay ở bãi cỏ trước bệnh viện nữa đấy!” Người phụ nữ nằm trên sàn trả lời: “Đúng! Người đó cũng chính là tôi!”.

Công Việc Là Một Món Quà


Trong thế giới chúng ta, đôi khi công ăn việc làm phải lãnh chịu tai tiếng. Nhưng thật ra sự buồn tẻ lại còn tệ hại hơn làm việc. Ít nhất đó là những điều mà tiến sĩ Kathryn Rost và G. Richard Smith của Đại học Arkansas đã nói. Sau khi phân tích sức khỏe tâm thần của các bệnh nhân sau một cơn đau tim, hai bác sĩ này rút ra kết luận rằng một nhân tố giúp giảm thiểu đáng kể nguy cơ trầm cảm cho các bệnh nhân là trở lại làm việc.

Tại sao người ta đeo nhẫn cưới ở ngón áp út?

Người Trung Quốc có một cách giải thích rất thú vị và thuyết phục. Theo họ, ngón tay cái tượng trưng cho cha mẹ, ngón tay trỏ tượng trưng cho anh em, ngón giữa là chính bạn, ngón áp út tượng trưng cho người bạn đời của bạn, và ngón út tượng trưng cho con cái của bạn. 

6 hình ảnh về người cha thân yêu!

1. Có một người cha giữ hai cuốn nhật ký viết về con gái. Trong đó có một cuốn anh viết khi con đang còn trong bụng mẹ. 9 tháng 10 ngày trải dài trong 100 trang viết khắc khoải mong chờ đứa con đầu lòng. 

Biết quan tâm đến nhau

Cuộc đời là xã hội, là cộng đồng, nghĩa là không ai lại không phải ít nhiều nhờ vả nhau – dù trực tiếp hay gián tiếp. Không ai có thể sống như một ốc đảo, mà luôn có những mối quan hệ và những hệ lụy theo một quy luật tất yếu của cuộc sống.

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Bướm Vàng Đậu Vai Ai!


Đó là một thị trấn nhỏ nhưng thơ mộng. Ở đó có một đôi tình nhân đang trong thời kỳ đắm đuối yêu nhau. Có những buổi sáng, tay trong tay họ đi dọc bờ sông ngắm nhìn mặt trời lên hoặc có những buổi chiều, hai người cùng nhau lên núi tiễn đưa ánh tà dương chìm dần trong thung lũng phía xa xa.

Tình Yêu, Giàu Sang và Thành Công


Một phụ nữ bước ra khỏi nhà và nhìn thấy ba ông cụ râu tóc bạc trắng đang ngồi trước hiên nhà mình. Bà không hề quen ai trong số họ. Tuy nhiên, vốn là người tốt bụng, bà nói: “Tôi không quen biết các cụ nhưng chắc là các cụ cần nghỉ ngơi, vậy mời các cụ vào nhà tôi ngồi chơi một lát”.

Hãy Để Quá Khứ Ngủ Yên


Bạn có bao giờ buồn phiền về những chuyện xảy ra trong quá khứ hay không? Mọi việc có lẽ sẽ dễ chịu hơn nhiều nếu ta ấn vào nút “xóa” và không còn nhớ gì đến những nỗi đớn đau và chỉ giữ lại trong tâm trí những kỷ niệm đẹp trong đời?

Tản mạn về Nhân Sinh Quan

Nhân sinh quan là gì? Nhân sinh quan (conception de la vie, conception of life) là quan niệm của con người đối với cuộc sống. Như vậy nghĩa là mỗi con người đều có một nhân sinh quan riêng. Dĩ nhiên cần có một nhân sinh quan đúng đắn!

Hai Người Trên Hoang Đảo


Một chuyến tàu ngoài khơi gặp bão và bị đắm. Có hai người dạt đến một hoang đảo. Cả hai đã nhiều lần làm thuyền nhưng không lần nào thành công. Cuối cùng, họ đồng ý với nhau là cùng ngồi cầu nguyện. Mỗi người sẽ ở một nửa hòn đảo xem lời cầu nguyện của ai sẽ linh nghiệm. 

Bàn Tay Của Mẹ


Hàng đêm, trước khi đi ngủ thể nào mẹ cũng ghé qua giường tôi, đắp lại chiếc mền trên người tôi cho ngay ngắn, ngay cả sau khi tuổi thơ của tôi đã qua lâu lắm rồi. Và tiếp theo thông lệ cố hữu này, mẹ sẽ nghiêng người xuống, vén mái tóc dài của tôi sang một bên và hôn lên trán tôi.

Lý Do Của Tình Yêu


Một cô gái hỏi bạn trai của mình: “Vì sao anh yêu em?”
“Sao em lại hỏi thế, sao lại phải có lý do cơ chứ?”, chàng trai trả lời.
“Không có lý do gì tức là anh không yêu em!”

Những Vòng Tròn Trên Mặt Hồ


Hồi tôi khoảng bảy tuổi, có lần ông nội đã dẫn tôi đến bên hồ cá trong trang trại rồi bảo tôi thử ném một viên đá xuống nước. Sau đó ông bảo tôi quan sát những vòng tròn lan tỏa trên mặt nước do viên đá gây ra.

Bà Cụ Khả Nghi


Một gia đình gồm hai vợ chồng và bốn đứa con nhỏ cùng đi nghỉ mát ở một bãi biển trong dịp hè. Bọn trẻ rất thích tắm biển và xây những tòa lâu đài trên cát. Bố mẹ chúng thuê một cái lều ngồi uống nước trên bờ, dõi nhìn các con vui đùa không quá xa phía trước mặt.

Câu chuyện của Muốn - Cần!

Nhìn chung, có một sự khác nhau rõ rệt giữa hai khái niệm cần và muốn. Tôi muốn có một chiếc Dylan, thật sự muốn như thế, nhưng tôi chỉ cần một chiếc Super Dream đàng hoàng để làm phương tiện đi lại, phục vụ công việc mà thôi. Đó, muốn được hiểu là những khao khát để phục vụ cho niềm vui, cái tôi muốn thể hiện, khao khát được chứng tỏ. Muốn dựa vào cảm tính của con người, và con người chúng ta muốn là vô hạn. Còn cần khác muốn thế nào? Cần là khi điều đó thực sự cần thiết cho chúng ta trong cuộc sống. Cần đảm bảo các yêu cầu: chỉ cần có được, tiết kiệm được, tính hữu dụng cao, đảm bảo trong một quá trình. Cần không mang tính thời trang mà mang tính chiến lược, phụ thuộc nhiều vào lý trí của con người. Và tôi chỉ cần như thế!

Người sống với người như thế nào?


Còn nhớ Trịnh Công Sơn đã có câu hát: “Sống trên đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em có biết không? Để gió cuốn đi...” và cũng chính ông đã ngụ ý rằng, chỉ với một tấm lòng nhỏ nhoi ấy thôi, mà con người vượt rất xa những loài vật khác. Nếu mà cũng nhìn đời bằng con mắt ấy, cũng sống theo tôn chỉ ấy, thì xin được trả lời rằng: Người với người sống trong Tình và Nghĩa.

Cây Thước Kẻ

Có một cây thước kẻ kia, ngày này qua ngày khác chỉ làm mỗi một việc đó là kẻ hàng cho thẳng. Thế thôi! Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, cây thước cứ kẻ, kẻ mãi chỉ mỗi một đường thẳng. Công việc dần dần trở nên nhàm chán, tẻ nhạt, u buồn.

Đi Về Đâu Hỡi Con Đường Trước Mặt?


Một vị mục sư tuyên úy có lần được mời đi thuyết giảng ở một nhà thờ cách nơi đóng quân hai mươi dặm. Ông đem cả gia đình đi cùng nhưng lại quên không nói cho cô gái 6 tuổi là họ đang đi đâu. Sau khi đi được một đoạn đường cô bé ấy bỗng hỏi: "Ba ơi sau khi đến được chỗ mình sắp đến thì mình sẽ đi đâu nữa hả ba?". Câu hỏi đến là hay! Và tất cả chúng ta - mỗi người cũng nên cố gắng trả lời câu hỏi ấy cho chính mình. 

Hòn đá diệu kỳ!

Đã bao giờ bạn nghe câu chuyện về hòn đá diệu kỳ chưa? Chuyện kể về một người đàn ông may mắn được cho biết rằng nếu có được “hòn đá diệu kỳ” trong tay, năng lực huyền bí của hòn đá sẽ thực hiện cho ông tất cả những gì ông muốn. Hòn đá này đang nằm lẫn cùng với các hòn sỏi khác tại một bãi biển và ông sẽ nhận ra nó khi tìm thấy vì nó tỏa ra hơi nóng ấm áp chứ không lạnh lẽo như những hòn đá khác. Tất cả những gì ông cần làm là tìm cho được hòn đá diệu kỳ ấy. 

Truyện cực ngắn mà cực hay 2

Chiếc bánh kem
- Ăn thêm cái nữa đi con!
- Ngán quá, con không ăn đâu!
- Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!
- Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!

Truyện cực ngắn mà cực hay 1

1. Nó
Ba nó bỏ đi lúc nó còn đỏ hỏn. Ngoại và mẹ nuôi nó trong nghèo khó. Đau khổ và cả hạnh phúc. Được vài năm, cái đói nghèo cướp mất ngoại. Thiếu hơi bà, nó ngằn ngặt khóc đêm. Mẹ chỉ ôm nó vào lòng, để tay lên ngực trái, dỗ dành “Ngoại có đi đâu! Ngoại ở đây mà!”. Vậy là nó nín. Rồi mẹ cũng theo bà. Hôm tang mẹ, thấy dì khóc, nó bảo: “Mẹ có đi đâu! Mẹ ở đây mà!” rồi lấy tay đặt trên ngực trái, chỗ trái tim. Nó dỗ thế mà dì chẳng nín, lại ôm nó khóc to hơn. (Thanh Hải)

Chỉ số Tử tế

Sharon Salzberg đã chia sẻ tại Beliefnet.com. Cuốn "The Kindness Handbook: A Practical Companion" của bà được xuất bản năm 2008.

Chỉ số tử tế (Kindness Quotient) rất cần, cũng như chất lượng của tâm hồn, sự tử tế là một kỹ năng. Nó đào sâu thêm khi chúng ta biết chú ý tới chính mình và người khác bằng sự nhận thức. Khi chúng ta ra khỏi vùng thoải mái và nói chuyện với nhau, lắng nghe nhau, và quan tâm nhau theo cách thức khác thì sự tử tế sẽ phát triển. Kết quả của sự tử tế hơn sẽ được tiết lộ trong tâm trí chúng ta, trong cuộc sống và trong cộng đồng.

Con trai họ chỉ còn một tay một chân

Chuyện kể: Một anh lính Mỹ trở về nước sau khi đi tham chiến nước ngoài về. Anh điện thoại cho cha mẹ là anh sẽ dẫn về một người bạn, người ấy không có thân nhân, muốn về ở luôn tại nhà, anh ta bị thương rất nặng “chỉ còn có một chân và một tay.”

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

Dừng Bước Giang Hồ


Khi người yêu tôi khóc



Giáng Ngọc!

 

 (Quaidan)

Handel: người đã hướng âm nhạc về quần chúng

The Hallelujah Chorus – một trong những nhạc phẩm nổi tiếng nhất thế giới. Và nó cũng là một trong những ca khúc được biểu diễn nhiều nhất! Người viết bài này là George Frideric Handle. Ông sống cách đây vào khoảng 300 năm. Vậy tại sao nhạc của Handle đến hôm nay vẫn thu hút chúng ta? Và chúng ta hãy nhận xét bằng cách nào mà ông trở nên được ái mộ như vậy trong cả hai khi sống cũng như khi chết!

Viết cho giọt sương trên cánh hoa Mimoza


Anh hôm nay lại viết, viết cho một giọt sương long lanh trên cánh hoa Mimoza Đà Lạt. Sao anh không viết cho em? Anh không thể, bởi anh đã mãi lặng nhìn đôi mắt em, đôi mắt vời vợi của mặt nước hồ thu trong xanh, phản chiếu cả bầu trời thăm thẳm, lãng đãng mây trắng trôi, lãng đãng một ánh nhìn bất chợt mà nhuộm hồng, nhuộm tím cả hồn anh, biến anh thành cánh chim chấp chới trong bầu trời - mắt em…

Mùa Thu Ơi!

Mùa thu đến rồi! Bắt đầu từ một buổi sáng, tôi biết vậy vì sau một giấc ngủ thật sâu, thức dậy tôi vẫn muốn cuộn mình trong chăn, ngước nhìn những chiếc lá đang chuyển sang màu vàng, trên mặt lá còn đọng những giọt sương đêm. Không khí thật dễ chịu! Se lạnh và êm đềm…

Đôi Lời Tri Ân!

Kính thưa anh,chị và các bạn! một mùa xuân nữa lại về, với biết bao lo toan và mệt mỏi trong cuộc sống đã trôi qua, em xin kính chúc tất cả anh,chị và các bạn một năm mới nhiều sức khoẻ và An Khang Thịnh Vượng, cũng nhân đây cho em xin gởi lời tri ân thật sâu sắc đến với anh, chị và các bạn những người đã luôn quan tâm và động viên em trong thời khắc hiểm nguy nhất của cuộc đời, những tình cảm đó em xin mãi khắc ghi không bao giờ quên... và em mong rằng những tình cảm ấy vẫn luôn luôn đi cùng năm tháng. Thương lắm XNC!

- Delena -

Mùa xuân và tuổi xuân

Đất trời có mùa xuân, con người có tuổi xuân. Mùa xuân của đất trời đầy hoa thơm sắc thắm, tuổi xuân của con người đầy sức sống tình yêu. Mùa xuân đi còn trở lại, tuổi xuân đi rồi là qua mãi mãi... Ta đón xuân mỗi năm với những cảm xúc mới, xuân mỗi lần trở lại cũng mới tinh khôi.

Đôi điều suy nghĩ...!

Những tờ lịch dần rơi... chỉ còn lại một tờ cuối cùng của năm và sẽ khép lại năm cũ, để chuẩn bị đón chào một năm mới.

Lời nói đầu tiên của tôi là chân thành gửi lời cám ơn đến tất cả Ban Điều hành, cũng như các ACE của diễn đàn. Và cũng xin được mạo muội có vài suy nghĩ, nếu có gì không phải mong được thông cảm bỏ qua...

Lời cảm ơn chân thành nhất của Yenbui đến với XNC

Tháng 8 năm 2010 gia đình của Bà xã Yenbui có giấy gọi bổ túc hồ sơ. Ngày ấy khi làm giấy tờ I130 tháng 3 năm 2001 Yenbui có đọc trong giấy tờ chỉ dẫn rồi làm Bảo lãnh cho gia đình chứ thật ra cũng không biết phải làm sao? Với lại khoảng thời gian này đi làm ca tối các Boss lớn đã ra về. Mình cứ lọc cọc gõ máy chữ để điền đơn. Rồi cứ như thế gởi giấy tờ lên Sở di trú và ngồi chờ.

Cảm xúc offline

Thế là đã gần một năm tôi tham gia diễn đàn XNC. Một năm, quãng thời gian không phải là dài nhưng cũng đủ để tôi nhìn lại. Tôi không nhớ mình đã offline bao nhiêu lần và cũng không nhớ hết những gương mặt của tất cả ace trong những lần off đó.

Thay lời cảm ơn

Đầu tiên gởi tặng tấm ảnh này đến Bác Thành và Ngochappy, sau đó là tặng tất cả thành viên trong diễn đàn.



 - Trieutong -

Trò đùa - Tình yêu

1. Anh không còn thiên chức của một người đàn ông nữa rồi em ạ! Bởi thế, anh nghĩ là chúng mình nên chia tay ở đây. Anh không muốn em phải khổ vì anh.

- Rồi sao nữa?

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Hạc Giấy



Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao nhiêu chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp một ngàn con hạc giấy để tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng sẽ đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy để cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.

Chia Sẻ Nỗi Đau



 Trong cuộc sống chúng ta đã từng hoặc sẽ có lúc phải an ủi một người nào đó đang đau buồn. Đó là vai trò quan trọng của một người bạn tốt. Câu hỏi tôi thường nghe nhất trong những dịp như thế là: “Tôi nên nói gì đây?” 

Ai hơn ai?

Trong một khu vườn tuyệt đẹp kia có nhiều loại hoa đua nhau khoe màu tranh sắc: Hoa Hồng, hoa Hướng Dương, hoa Vạn Thọ, hoa Cúc, kể cả vài cụm bông Móng Tay và bông Mười Giờ. Một ngày kia, có người đến nhìn ngắm những bông hoa đẹp, rồi lấy một cây thước ra đo chiều cao, chiều dài cũng như đếm số các nụ hoa. Xong ông ta bỏ đi.

Câu Chuyện Về Con Ruồi

Con ruồi nhỏ, nhỏ xíu. Vậy mà cái nhỏ xíu đó đôi khi lại là nguyên nhân của những việc tày đình. Rất có thể hai vợ chồng đâm đơn ra tòa ly dị nhau chỉ bởi một con ruồi. Ai mà lường trước được những việc thần kỳ đó! Tôi ốm. Điều đó vẫn thỉnh thoảng xảy ra cho những người khỏe mạnh. Và vợ tôi pha cho tôi một ly sữa. Tôi nốc một hơi cạn đến nửa ly và phát hiện ra trong ly có một con ruồi. Con ruồi đen bập bềnh trong ly sữa trắng, "đẹp" kinh khủng! Thế là mọi chuyện bắt đầu.

Ta Sinh Ra - Vươn Đến Trời Cao!



Câu chuyện sau đây của một tác giả khuyết danh nhắc ta nhớ rằng một hình ảnh tự kỷ mà lành mạnh đôi khi có ý nghĩa rất quan trọng đối với cuộc sống:

Cha tôi!

Dưới đây là lời chia sẻ chân thành của một bạn trẻ người Trung Hoa về chính người cha ruột của mình. Bài viết được đăng trong tạp chí Độc Giả Văn Trích...

Tôi rất sợ người khác trông thấy tôi đi cùng với cha tôi, chính là vì ông bị thọt chân, mà người lại thấp bé, khi bước cứ phải vịn vào cánh tay tôi. Thật khó khăn lắm chúng tôi mới giữ được nhịp bước. Ông bước đi, vừa tập tễnh, lại vừa xiêu vẹo, khiến tôi rất là bực mình. Do vậy, dọc đường tôi và cha tôi rất ít khi trò chuyện. Lần nào cha cũng nói: “Con cứ đi đi, cha sẽ theo kịp bước chân con mà...”

Cuộc đời do bạn quyết định - bí quyết 90/10

Bí quyết 90/10 là gì? 10% cuộc đời là những gì xảy đến đối với bạn, 90% cuộc đời là do những phản ứng của bạn đối với những chuyện xảy ra. Thế nghĩa là sao? Giờ hãy thử xét một ví dụ:

Cùng nhau vượt qua bão tố!

Một công ty nọ tổ chức thi tuyển nhân viên. Câu hỏi cuối cùng trong phần thi viết khiến hầu hết thí sinh ngạc nhiên. Câu hỏi như sau: “Bạn đang lái xe trong một đêm giông bão dữ dội. Khu vực bạn đang lái xe qua lại rất hoang vắng và bạn phát hiện thấy có ba người đứng bên vệ đường vẫy tay xin đi nhờ xe. Họ gồm một bà cụ đang bị bệnh nặng, một bác sĩ giỏi đủ khả năng cứu chữa bất kỳ căn bệnh nào, và người thứ ba là cô gái bạn yêu. Họ mong bạn cứu giúp, bạn muốn chở cả ba người nhưng rất tiếc xe bạn chỉ có thể chở thêm được một người nữa thôi. Vậy bạn sẽ chọn chở ai? Hãy giải thích lý do của sự chọn lựa ấy”.

Chậm Bớt Lại!

Một tay mê đua ngựa đem con ngựa của mình đến tham dự giải Epson Downs Steeplechase nổi tiếng ở Anh. Lúc cuộc đua sắp bắt đầu, ông ta nhét vội vào miệng con ngựa một viên thuốc nhỏ màu trắng. Công tước Marlboro, thành viên của Ban Tổ Chức, bắt gặp quả tang nên cảnh báo: “Này ông già! đừng có mà làm cái kiểu đó ở đây nghe chưa!” 

Ánh Sáng Ấm Áp



Một nữ họa sĩ vẽ bức tranh tả cảnh mùa đông. Bà vẽ một nền tuyết trắng xóa với những cây thông xanh phủ đầy tuyết. Bà vẽ thêm cảnh trời đêm rơi trên nền vải. Tận sâu trong bóng đêm, bà vẽ một căn nhà gỗ nhỏ, gần như không nhìn thấy được nếu không nhìn thật kỹ.

Vượt lên trên cao


Người hiểu biết thường biết cách lắng nghe và gạn lấy 
phần tinh túy của sự thật, rồi ủ nó thành chất men 
cay nồng tuyệt diệu cho ngày sau.

Cố Tổng thống Hoa Kỳ, John F. Kennedy thường xuyên nhận được những danh sách dài vô tận các lời khuyên và cả những lời chỉ trích từ các phương tiện truyền thông đại chúng về đường lối lèo lái con thuyền đất nước. Đa phần chúng được ông đón nhận một cách hồn hậu. Thực tế là, ông thường dùng một câu chuyện ưa thích để trả lời báo chí về những điều mà họ cho rằng ông có thể làm tốt hơn.

Cầm lấy tay nhau

 Trong cuộc sống tất bật, nỗi cô đơn thường hay vây bủa và phủ chụp lấy ta. Nhưng luôn có một ai đấy sẵn lòng nắm lấy tay ta, san sẻ và sưởi ấm cho cõi lòng hoang vắng của ta. Câu chuyện cảm động dưới đây – do một cô y tá kể lại – là một minh chứng cho những tấm chân tình ấy của con người.